19 thg 5, 2016

MỘT THỜI ĐỂ YÊU &MỘT THỜI ĐỂ CHẾT

MỘT THỜI ĐỂ YÊU &MỘT THỜI ĐỂ CHẾT
YÊU & CHẾT của một người trên mặt đất, nhất là trên mặt đất đầy lửa và máu, hoài vọng và thất vọng cay đắng. Một thời để YÊU & một thời để CHẾT, một cuốn tiểu thuyết dày hơn 500 trang, làm máy động lên những vùng tơ tóc của tình yêu và những tiếng kêu chiều của sự chết .
Tình yêu giữa thời chiến, đây là câu chuyện muôn đời xảy ra muôn lần trên lịch sử muôn năm của muôn triệu người, nhưng đọc Một thời để YÊU và một thời để CHẾT của Erich Maria Remarque, tôi mới thấy rằng có một thời mà tình yêu và chiến tranh trở thành những tiếng gọi thì thầm và những tiếng kêu thống thiết vọng lên hơi thở không ngừng của trái tim .
Ra đi và trở về. Ra đi trong trầm uất, và trở về trong rạo rực. Sống rạo rực và chết như khói bay lên trời. Một thời để YÊU & một thời để CHẾT, YÊU một lần và CHẾT một lần .
Từ mặt trận ở Nga, Graber trở về nghỉ phép ở quê hương, chàng đã đợi chờ hai năm rồi mới được dịp may bất ngờ nầy. Về tới quê nhà, chàng không còn thấy, không còn nhìn ra mái nhà xưa nữa, bom đạn đã làm tan nát tất cả, cha mẹ chàng mất tích, chàng bơ phờ tìm kiếm tung tích của cha mẹ, nhưng rồi tình cờ {tình cờ ! tình cờ ! } gặp cô Elisabeth Kruse, họ yêu nhau ! Yêu nhau đến độ cao cuối cùng của phong vũ biểu, VÌ HỌ BIẾT RẰNG MỌI SỰ ĐỀU CHỈ ĐẾN CÓ MỘT LẦN THÔI ......................!
Giữa hoang tàn, đổ nát của chiến tranh, của tình người, khi mọi người nhìn nhau bằng ánh mắt nghi ky, tình yêu của họ bùng cháy, họ yêu như chưa từng được yêu, yêu mãnh liệt, yêu trong đau khổ, bế tắc của một ngày mai vô định, u ám ! Dẫu vậy, tình yêu của họ vẫn ngời ngợi tin yêu <Chàng ngồi ngắm nàng không chán mắt, lúc mới ở xưởng ra, nàng nhợt nhạt, bơ phờ, mệt nhọc. Bây giờ nàng sáng ngời sinh lực và tuổi trẻ. Nàng chóng lại người thật và nàng không đòi hỏi nhiều .
_Chúng ta phải học sống lại, chúng ta đã quên mất tất cả cách sống rồi ! Mà có lẽ chính vì vậy mà tương lai chúng ta phong phú. Cái gì người khác thấy nhàm chán vô vị chúng ta sẽ thấy là một cuộc phiêu lưu rất mê ly .>.......
Sau mấy ngày ngắn ngủi hạnh phúc bên nhau ,Graber phải trở ra mặt trận, chiến đấu cho cuộc chiến tranh phi lý, hoài bão sụp đỗ, đau đớn để lại người vợ trẻ đơn độc :
........<Biết bao lo toan, sợ hãi, hy vọng đã che lấp tâm tình về phút chia ly, nhưng nay nó xuất hiện trở về với một sự kiện hiển nhiên không thể chối cải được ! Một tia quang tuyến X đã rọi qua bộ mặt mầu nhiệm của cuộc sông, chỉ làm biểu lộ phương tiện thiết dụng thô thiển và lạnh lùng của nó .
Hai người nhìn nhau. Tâm tình họ như nhau, chàng cũng như nàng, hiểu nhau trong sự đau khổ. Họ đứng yên lặng nhưng tâm hồn khuynh đảo như có bão táp. Họ tránh thất vọng nhưng nay thất vọng dồn dập trở lại, họ đã thấy mình xa nhau và cô độc _Graber đã mường tượng thấy nàng trơ trọi trong xưởng may, trong một cái hầm hay một căn phòng đợi chờ trong hy vong mong manh _ Còn nàng đã thấy chàng trở lại với sự hiểm nguy chiến đấu cho một lý tưởng mà chàng không còn tin tưởng. Họ chỉ được quỵ ngã vì đau khổ dồn dập mãnh liệt, nhưng họ dồn hết nghị lực để không quỵ ngã trước làn sóng mãnh liệt. Họ ôm sát người nhau trong giây lát để chống lại sự xúc động như vũ bão. Thời gian đó dài như vô tận, mãi sau sóng mới rút lui ......>
Trở lại mặt trận ...............! Phải trở lại mặt trận ..........để bị bắn chết, lúc mở cửa cho tù nhân trốn thoát. Lòng nhân đạo của chàng đã bắn chàng chết : chàng muốn giải thoát cho tù nhân và chính tù nhân Nga được trả tự do đã quay ngược lại chĩa súng vào chàng !
<......... cánh hoa nghiêng nghiêng tỏa lớn khắp chân trời, nở ra trong yên lặng, cánh hoa tỏa khắp bầu trời cái vũ trụ bình yên tí hon của nó, nó trở thành cả vũ trụ _hai mắt Graber từ từ khép lại .
Một đoạn văn khó quên trong Một thời để YÊU & một thời để CHẾT, khi Graber từ mặt trận trở về, đến thăm thầy giáo dạy Sử và Tôn giáo của mình :
_ KHÔNG NÊN BAO GIỜ CỨU VỚT NHỮNG GIẤC MỘNG
_ NÊN CHỨ, NẾU KHÔNG CỨU VỚT NHỮNG GIẤC MỘNG THÌ CỨU VỚT GÌ BÂY GIỜ ?
_ CỨU VỚT NIỀM TIN. CÒN NHỮNG GIẤC MỘNG, TỰ CHÚNG SẼ HỒI SINH TRỞ LẠI.
GIẤC MỘNG NÀY QUA ĐI, NHƯNG GIẤC MỘNG KHÁC SẼ ĐẾN VÀ SỐNG LẠI. CHỈ CÓ NIỀM TIN LÀ ĐÁNG NUÔI DƯỠNG KHI BÓNG TỐI VÂY PHỦ TRÊN GIẤC MỘNG LOÀI NGƯỜI.
Đọc lại Một thời để YÊU và một thời để CHẾT, đọc lại những cuốn truyện đã đọc cách đây 10 năm, 15 năm, 5 năm hay 5 tháng, dù thời gian có bao lâu, thì khi cầm lại cuốn truyện trên tay, cảm xúc trong tôi vẫn nguyên vẹn như ban đầu, vẫn náo nức từng trang, từng chữ để cảm nhận đến tận cùng cái hay của ngôn ngữ, được chắt lọc bởi bút pháp của chính tác giả. Cũng một tác phẩm đó, cũng nội dung đó, câu chuyện không thay đổi, nhưng cách nhìn của tôi, sự thẩm thấu của tôi thay đổi theo độ chín muồi của thời gian, của sự trải nghiệm cuộc sống chính mình !
Đọc truyện, ngắm trăng, uống cafe là những sở thích không bao giờ thay đổi của tôi, dù trong hoàn cảnh sống nào! Và tôi nhận ra có sự tương quan giữa đọc truyện và ngắm trăng, biết là mọi sự so sánh đều ít nhiều khập khểnh, tôi vẫn thấy là khi tối ngồi ngắm trăng từ khung cửa sổ, tôi chỉ cảm được vẻ đẹp lung linh của trăng phần nào thôi ! Khi tôi ra sân, đứng nhìn lên trăng, trăng sáng vằng vặc, đẹp như một tuyệt tác của Đấng Tạo Thành ! Và khi đứng ngắm trăng ở sân thượng vào đêm vắng thì sao nhỉ ? Trên cả tuyệt vời ! Trăng bàng bạc cả không gian, trăng phủ lên người, trăng và người có hòa vào nhau được không ? Chẳng biết ! Chỉ biết một điều không còn băn khoăn, không còn suy tư, lòng trống trãi, một sự trống trãi đến vô cùng .........!
Đọc truyện cũng vậy, khi đọc một cuốn truyện hay, lúc còn trẻ, tôi chỉ nhận thấy cái hay của văn chương, của cú pháp, của bố cục mà thôi, khi đọc lần thứ hai, hoặc thứ ba, sau một thời gian, trải qua những thăng trầm, biến đổi của phận người, tôi lại cảm nhận sâu sắc điều mà tác giả muốn gửi gắm, cả những điều mà chính bản thân, nội dung tác phẩm không nói ra, hoặc không đặt vấn đề, tôi vẫn tự cảm nhận cho riêng mình ! Lần đọc lại nầy, tôi lại nhận thêm rằng trong máu, trong bùn, trong chiến tranh, trong đau khổ, trong lạnh giá, trong đói nghèo, giữa làn ranh của sống và chết, tình yêu vẫn bất diệt ! Vẫn tỏa sáng, bao trùm lên mọi nỗi đau thương của nhân loại, ôi tình yêu !
Mùa Chay, tình nồng ấm ....! Ấm tình yêu của một NGƯỜI cũng đã YÊU và CHẾT cho nhân loại, cho chính tôi. YÊU và CHẾT của NGƯỜI không phải một thời, mà là MÃI MÃI
Tùng Trang 5-2012(một entry cũ từ blog yahoo )

30 nhận xét:

  1. CÁNH HOA CHAO NGHIÊNG VÀ ....ĐỔ GỤC XUỐNG CHẠM MẶT HÔN ĐẤT.
    CẢ CÁNH ĐỒNG NẮNG HẠN CHỢT BỪNG LÊN NHỮNG TRẢNG HOA TƯƠI MÊNH MANG VỚI GIÓ

    CHÀNG ĐÃ BIẾT "YÊU"...CHO ĐẾN CHẾT ...!!!

    http://i1174.photobucket.com/albums/r601/phong-suong/Zazco_zpsnghd4iwt.gif

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Sống rạo rực và chết như khói bay lên trời. Một thời để YÊU & một thời để CHẾT, YÊU một lần và CHẾT một lần .
      Thanks ban nhé ! ( vỗ tay hoài vậy mệt lắm hihihihi )

      Xóa
    2. Cảm ơn chị TN đã hiểu cái mệt giữa giấc trưa HÈ !

      Nhưng thấm gì đâu,một chút hy sinh dành cho niềm vui nhân loại.
      Vì quanh ta, còn nhiều cách làm cho ĐẸP ,Đẹp cho mình,cho Người,cho Đời...
      YÊU,và Yêu cho đến CHẾT ! kìa....

      Cảm ơn TN. Trưa ngon miệng nhé.

      Xóa
  2. Thôi thì hãy cứ yêu...rồi hẳn chết!
    Và xin được yêu thương thật đúng nghĩa làm người.
    (Khi nào út cho anh ba mượn đọc lại há, mượn thôi không lấy luôn mô mà sợ!)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Với Út , yêu thôi chưa đủ , phải thấu hiểu được tâm hồn nhau mới gọi là tình yêu đúng nghĩa !
      Không cho mượn mô ! Lúc cần mượn truyện thì " ngọt " quá ha !
      Ai vừa la mình chanh lanh vậy ta ? dạo nầy sao mau quên ghê nơi !
      Chắc kg phải Ba đâu Ba ha ???( thề kg cho mượn hêhhehe )

      Xóa
    2. A! cái chiện lắng nghe và thấu hiểu thì Út của anh là "chiên da" mừ... mà nhớ đó lần sau mượn vai tui để ...khóc nhè (vì...không ai hiểu út hết nè!) thì tui ứ có cho đâu.
      Đi tim ai thấu hiểu và biết sẽ chia...mà mượn há!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
      cho chừa cái tội keo kiệt không cho tui mượn truyện nè...heeeeeeheeeeeeeeeeehhhheeeee....

      Xóa
    3. Cho mượn vai khóc có mấy chục lần chứ mấy mà bày đặt kể công !
      Ứ thèm !
      Em chả !
      Chuyện !
      Út chứ tưởng bờ à !
      ( Noi Vay thoi , lùc mô Ut can Nho cho muon vai nhe Ba hehehe )

      Xóa
    4. Giỏi nhất là....nịnh!

      Xóa
  3. Một cuốn sách hay
    là một người bạn
    cho dù qua bao năm tháng
    những thăng trầm càng làm cho tình bạn sâu sắc khắng khít hơn.
    Đọc cảm nhận của Trang thật tuyệt vời
    mừng vì bạn ghi lên được cảm nhận của mình một cách chính xác tỏ tường.
    Ngày xưa, khi cái tuổi có thể đọc được nhiều, Tím lại ở nhà dòng, tất nhiên số sách để đọc hạn chế rất nhiều,
    khi trở về nhà sau 75, sách bị đốt hết
    nên có cuốn nào là đọc hầu như nằm lòng,càng đọc càng thấm.

    Thăm Trang, giờ Trang vẫn như ngày nào đó, vẫn ngắm trăng - vẫn đọc sách và ngày càng ít ca phê hơn...hihi

    Trả lờiXóa
  4. Cám ơn chị đã đọc !
    Em được may mắn thừa hưởng thói quen đọc sách của ba mạ từ nhò
    Quà của em luôn là sách truyện
    Sau khi kg còn đi học nữa , em càng đọc nhiều hơn để bù cho vốn kiến thức it oi của mình !
    Đọc giải khuây ! Đọc để học ! Đọc trên xe ! Đọc lúc ngồi chờ ! Đọc bất cứ lúc nào , ở đâu !
    Nói chị đừng cười nha , Đọc nhiều vậy chứ chẵng nhớ được bao nhiêu đâu chị ! Những cuốn còn nhớ đếm trên đầu ngón tay hihihihi

    Trả lờiXóa
  5. Em cũng nghĩ như chị " tình yêu đúng nghĩa là phải hiểu thấu được tâm hồn của nhau ", có hiểu mới thương, mới cảm thông, mới chia sẻ, tình cảm sậu đậm, mới bền.
    Ngày xưa, em hay đọc sách nhưng tiếc là chưa được đọc quyển sách này. Bây giờ thì lại lười rồi, hic

    Trả lờiXóa
  6. TT dạo này viết khỏe quá hén...Mình thì chữ nghĩa chắc cũng về hưu lun rồi...he...he...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bài củ mà Tâm ! T gio ngoi lâu là đau lưng. Huhuhu.

      Xóa
  7. Một cuốn truyện cùng một chủ đề blog của mình , Tại sao thế gian hay có 1 thời để yêu và 1 thời để chết như vậy nhỉ . Sanh thăm em , chúc em luôn bình an và hạnh phúc ...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Yêu đúng người , đúng thời điểm là hạnh phúc.
      Chểt thế nào kg quan trọng !
      Sống ra sao mới đáng làm người , anh nhỉ ?
      Thanks anh ghé đọc nhe

      Xóa
  8. Có những cuốn sách đọc ngày xưa ấy mình thích đến mê mẩn , nhưng sau này đến bây giờ thì không thấy nó còn thiêng liêng như vậy nữa. hình như nó mất hay đi...Nhưng cũng có cuốn sách đọc lần đầu không mấy hiểu nổi, không khái quát nổi. trước đọc Trăm năm cô đơn, hay đọc Đồi gió hú cũng thế nhưng đọc lại lần hai, thấy khác bây giờ đọc thì lại thấy khác . Cái sự bác học trong tác phẩm nó không chỉ đòi hỏi trí tuệ mà còn đòi mình phải có đủ kinh nghiệm , đủ chín mới cảm mới nhận được nhiều từ tác phẩm.
    Sỏi nghĩ nhiều người như Sỏi thôi.
    TN ạ đúng là chỉ có niềm tin mới cần nuôi nấng, Niềm tin nuôi dưỡng nó thường xuyên thì nó sẽ lớn lên, lớn đến độ thành công. còn ước mơ nuôi lớn quá coi chừng ''Vỡ mộng'' mà bỏ đói ước mơ thì còn gì là cuộc sống của con người . Ước mơ thuộc về tự nhiên, cứ kệ nó , có khi nó tự lớn, có khi phải bỏ đói nhưng cũng có khi phải nuôi nó.
    Ước mơ và Niềm tin không cùng bản chất nhưng cùng hiện tượng, đó là hiện tượng tinh thần bạn nhỉ. Giá như kết hợp Niềm Tin và Ước Mơ lại với nhau thì chắc hay lắm. Ước mơ mà có niềm tin thì thành công mĩ mãn. Niềm tin mà có ước mơ thì toại nguyện lắm lắm!
    Bài này cũng dài , Sỏi đọc cũng thấy miên man nên phải đọc chậm mà mắt Sỏi hơi kém nên giờ mới hạ còm được hihi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Trước là cám ơn Sỏi đã đọc vả dảnh thoi gian chia sẽ thật dài !
      Tâm đắc với suy nghĩ của Sỏi về niềm tin & mơ ước .
      Mỗi chúng ta kg chọn nơi để sinh ra , nhưng chúng ta có quyền chọn cách sống đúng kg nè !
      Sống để làm người biết Yêu và chuẩn bị cho một cuộc ra đi !
      Trăm năm cô đơn T đọc đến lần thứ 2 mới hiểu ! Hihijhi
      Đồi gió hú thì đọc xong buồn mấy ngày !
      Cũng có những cuốn đọc lại T thấy mất đi sự thiêng liêng vì bị lý tưởng hoá như Thép đã tôi thế đấy hay Ruồi Trâu ( chắc chắn Sỏi kg cùng suy nghi đo ! Những tính T rất thật. Kg nói dối lòng được. )
      Nhưng Sông Đông êm đềm thì càng đọc càng thấm !
      Đó ! T cũng lan man roi. Rat vui được Sỏi ghé đọc ! Thanks Soi !

      Xóa
    2. UI Trang ơi Thép đã tôi thế đấy và ruồi trâu. Sỏi chỉ đọc một lần nhà Sỏi để nó bị mọt nhưng không thèm nhìn...Cái thứ văn chương phục vụ chính trị thì ...Chẳng phải văn!

      Xóa
    3. Đúng là Sỏi !!!! trơn tru và nguội lạnh Nhưng thật !!!

      Xóa
  9. Hơ hơ! Rõ ràng Sỏi muốn diễn đạt một điều gì đó , thế rồi cắm cổ viết , đăng xong giờ đọc lại thấy mình hóa ra là ông ba phải... hay thật đấy há há!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không đâu ! Đó moi là cảm xúc ! Tra loi Soi sau nhé ! B

      Xóa
  10. mưa ghé thăm chị.
    mưa cũng hay đọc truyện( hồi chưa đi chống lầy), còn giờ mưa cũng ít đọc.hiiii
    suy ngẫm cùng những điều chị chia sẻ trong bài viết. chúc chị luôn vui nhé TN...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mưa đây rồi ! Hôm rày dân tình trông mưa lắm Mưa biết hôn ? Hihihihi
      Thanks Mưa ghẻ choi.
      Chúc Mưa luôn vui nhé

      Xóa
  11. Đọc những cảm nhận của TN thật lý thú.
    Nói về nỗi đau của chiến tranh Q đã thấm,nhiều khi cảm thấy tình yêu về mảnh đất bị bom đạn cày xới,nó lấn át cả tình yêu đôi lứa....
    Chúc Trang nhiều vui !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không kế chiến tuyến nào , chiến tranh đã hằn sâu lên khoé mắt người vợ những dòng lệ từ chia ly , đợi chờ , cả Vĩnh biệt !
      T rat hay đọc những tác phẫm về chiến tranh vả thân phận ! Bởi vì T ghét chiến tranh. T tin trong chúng ta ai cũng vậy.
      Thanks bạn nhiều

      Xóa
  12. Tình yêu thương hàn gắng tất cả....
    TN viết thật hay và đáng suy gẩm...Chúc an lành và cuối tuần thật vui

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. LQđã nắm bắt đúng ý T nè !
      Vâng ! Không có đúng sai chiến bại.
      Chỉ có tình yêu thương mới nâng chúng ta lên trền hận thù và oán trách.
      Thanks LQ nhieu nhe

      Xóa
  13. Nếu có cơ hội yêu bất chấp, kệ dù gì cũng vui được dù một chốc, có còn hơn không . Cố lên pé cưng!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bé cưng tuân lịnh và thưc hành ngay !!(trúng đạn ai chiu đây ? ) xúi dại kg hà hihihihih

      Xóa

Nếu muốn dán ảnh vào comment, bạn chỉ cần lấy link hình và dán trực tiếp vào khung không cần thẻ lệnh.
Cảm ơn bạn đã đến thăm nhà. Chúc bình an.