Trời vào Thu .....
Từng đợt gió lành lạnh tràn về ....
Lá vàng quyến luyến rời cành ,buông mình theo chiều gió .
Cái lạnh se se làm chị nhớ Huế đến nao lòng
..................!!!
Lặng chìm vào không gian Thu
Chị thấy lòng bình an lạ !
Không còn những nổi buồn vô cớ .
Không còn những đêm không cùng ......
Không còn ngày chông chênh ......
Lạ nhỉ ? Thu ơi ,nắng hanh hao , nhạt nhòa theo màu mắt của
thời gian đời chị.
Nhưng sao Thu năm nay nồng nàn và quyến rũ vậy ?
Nguyễn Du đã từng cảm thán < Cảnh nào cảnh chẳng đeo sầu
,người buồn cảnh có vui đâu bao giờ >
Chị mĩm cười một mình vì thấy đúng với mình tâm trạng nầy .
Một đêm ngon giấc và ly cafe buổi sáng làm chị thấy phấn chấn
và sảng khoái vô cùng .
Chị nhớ lại cái cảm giác hạnh phúc vừa mới đây thôi
.........
Mặc cho anh gọi ,anh chờ .
Chị vẫn cứ nướng thêm vài phút ,lăn qua lăn lại cho vàng đều
,cho khỏi khét như cách nói của anh mỗi khi chị ........nướng !
Vẫy tay chào anh đi làm ,chị phải nán lại để nghe lời nhắc cố
hữu của anh < Chạy xe cẩn thận nha > ......
Chị sẽ chạy cẩn thận
,để mùa Thu không giật mình thảng thốt ......
Để cây không rung cho lá sớm lìa cành ...........
Và gió sẽ thẩn thờ cuốn muộn phiền theo hư ảo ......
Từ mùa Thu năm nay ..............
Chị sẽ không buồn man
mác nữa ,mà cười nhiều cho nắng lung linh hơn .
Chị đưa cái trán bướng bỉnh ra chờ mùa đông đến .
Để thấy ấm nồng thay giá buốt tự trong tim .
Cái hạnh phúc ngọt ngào làm mùa Thu cứ lâng lâng
Và con đường đi làm không còn nghe tiếng lòng chị thổn thức
.
Thay vào đó là nổi mong chờ về nhà sau một ngày làm việc
Vì có người đang ngóng trông mình .....
Thu thay đổi hay chị đổi thay .
Chị đó ! Chị để mùa Thu xóa hết ưu phiền .
Chị không than van cành hồng có gai mà chị sung sướng vì
trên cành gai có hoa hồng .
Hoa hồng ! Hoa hồng ? < Tro của hoa hồng > ........................!!!
Dẫu là hoa hồng Meggie được ép trong cuốn KT của Ralhp
............
Dẫu là hoa rủ mình trong bình hoa phòng khách .
Hay hoa dãi dầm mưa nắng phong sương .
Thì vẫn là hoa đã nở và sẽ tàn ...........!
Tàn tro .........tro của hoa hồng ...........!
Mùa Thu cứ đến rồi đi ....... Đi rồi về tuần tự theo thời
gian .
Cũng như chị : Một người đàn bà cam chịu và hiền lành cùng một
đứa trẻ ưa muộn phiền ,hờn dỗi luân phiên trong con người chị
Một con người sống với gai nhọn đâm vào tim ,không xé toang
lồng ngực ,cũng chẳng thể lành vết sẹo theo giời gian .
Vậy thì Thu cứ quyến
rũ , Đông mãi lạnh lùng ,Hạ còn nắng ấm,và Xuân hãy xinh tươi như muôn thủa đi
nhé !
Còn chị ,vẫn cứ là chị ...........cùng mùa Thu đang có : nồng
nàn và hạnh phúc !
Thu ơi ! Cám ơn mùa
Thu ...........!!!
Hạ an vui... bạn hiền nhé...
Trả lờiXóa